HOÀNG HẠC LÂU
Hai bài thơ về Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu và Nguyễn Du, trich Cổ Thi Tác Dịch.
THÔI HIỆU
Tác giả: Không rõ năm sinh, mất năm 754, người Biện Châu, nay thuộc huyện Khai Phong, tỉnh Hà Nam, đậu tiến sĩ năm 725, làm đến chức quan Tư huân viên ngoại lang, tính tình phóng túng, thích rượu chè. Bài Hoàng Hạc Lâu đã đưa ông lên đỉnh cao thơ Đường. Cả Lý Bạch cũng phải chịu là hay.
HOÀNG HẠC LÂU
Người xưa cưỡi hạc bay đâu mất,
Giờ lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây.
Hạc quí bay đi không trở lại.
Mây trắng nghìn năm vẫn thế này.
Hán Dương sông tạnh, cây xanh tốt.
Anh Vũ cồn hoang, cỏ mọc dày.
Chiều buông, quê cũ nơi nào nhỉ?
Khói buồn trên sóng, khiến buồn lây.
Bài của Nguyễn Du
LẦU HOÀNG HẠC
Người tiên đâu đến, tự bao giờ,
Dấu còn để lại, tựa trong mơ.
Nhưng giống chàng Lư 1) mơ vụt tắt.
Hạc đi, lầu vắng, chỉ còn thơ. 2)
Cỏ cây ngày trước y như cũ.
Khói sóng ngoài hiên vẫn mịt mờ.
Không ai bày tỏ lòng xúc động.
Gió mát, trăng thanh cũng hững hờ.
Hai bài thơ về Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu và Nguyễn Du, trich Cổ Thi Tác Dịch.
THÔI HIỆU
Tác giả: Không rõ năm sinh, mất năm 754, người Biện Châu, nay thuộc huyện Khai Phong, tỉnh Hà Nam, đậu tiến sĩ năm 725, làm đến chức quan Tư huân viên ngoại lang, tính tình phóng túng, thích rượu chè. Bài Hoàng Hạc Lâu đã đưa ông lên đỉnh cao thơ Đường. Cả Lý Bạch cũng phải chịu là hay.
HOÀNG HẠC LÂU
Người xưa cưỡi hạc bay đâu mất,
Giờ lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây.
Hạc quí bay đi không trở lại.
Mây trắng nghìn năm vẫn thế này.
Hán Dương sông tạnh, cây xanh tốt.
Anh Vũ cồn hoang, cỏ mọc dày.
Chiều buông, quê cũ nơi nào nhỉ?
Khói buồn trên sóng, khiến buồn lây.
Bài của Nguyễn Du
LẦU HOÀNG HẠC
Người tiên đâu đến, tự bao giờ,
Dấu còn để lại, tựa trong mơ.
Nhưng giống chàng Lư 1) mơ vụt tắt.
Hạc đi, lầu vắng, chỉ còn thơ. 2)
Cỏ cây ngày trước y như cũ.
Khói sóng ngoài hiên vẫn mịt mờ.
Không ai bày tỏ lòng xúc động.
Gió mát, trăng thanh cũng hững hờ.
No comments:
Post a Comment