Tuesday, January 5, 2016

ĐÔI LỜI CHÂN THÀNH




Ngẫm mà thương nhiều bác
Không đọc sách vì lười.
Thản nhiên không hề biết
Mình tăm tối suốt đời.

Cũng thương lắm nhiều bác
Không nghe Bêt-tô-ven.
Tức tự mình khép cửa
Một thế giới thần tiên.

Càng thương cho những bác
Không đến với Thích Ca.
Chỉ biết chiều thân xác,
Tâm tính không yên hoà.

Đó là một sự thiệt,
Đến mức thấy đau lòng.
Nhiều người tưởng họ sướng,
Nhưng thực chất lại không.

Nguyên nhân: vì ngu dốt.
Vì cái tâm chưa yên.
Nhưng quan trọng hơn cả
Là vì chưa có duyên.

Chưa có duyên để đến
Với Đức Phật Thích Ca,
Để đọc và nghe nhạc
Bê-tô-ven, Mô-da.

Vì tôi thương các bác
Nên đang cố tạo duyên
Để các bác hạnh phúc,
Tâm tính được bình yên.

Mỗi người một cách sống.
Đời luôn thế xưa nay.
Dẫu sao, xin các bác
Hãy lưu ý điều này.

PS
Nhờ Sách, Nhạc và Phật,
Tôi hạnh phúc, yên bình.
Nguyện chỉ làm việc thiện
Và khuyên điều tốt lành.


ÔNG BÉO GỬI CÁC BỐ MẸ TRẺ

Tôi xem con các bác
Như con cháu của tôi.
Vì vậy, việc dạy chúng
Cũng liên quan đến tôi.

Đặt vấn đề cách ấy,
Tôi yêu cầu thế này.
Các bác phải ghi nhớ
Và làm theo hàng ngày.

Một - buổi tối bà mẹ
Âu yếm và vỗ về,
Hãy dành ba mươi phút
Đọc truyện cho con nghe.

Điều này quan trọng lắm,
Giúp con lớn thành người.
Những cử chỉ âu yếm
Sẽ theo chúng suốt đời.

Hai - cuối tuần, ông bố
Đưa con đi công viên,
Đi bơi, đi dã ngoại
Hay thăm thú chùa chiền.

Đi và rồi giải thích,
Tuỳ lúc và tuỳ nơi,
Các hiện tượng cuộc sống,
Thiên nhiên và con người.

Cấm không mua Ipad,
Đồ chơi khủng càng không.
Cấm không đi ăn hiệu.
Nên tránh các đám đông.

Muốn rèn con cái tốt,
Trước hết phải rèn mình
Thành bố mẹ gương mẫu,
Trung thực và thông minh.

Tất nhiên còn nhiều chuyện
Phải giúp, dạy hàng ngày.
Nhưng tạm thời Ông Béo
Yêu cầu hai điều này.

Nhắc lại: Mẹ đọc truyện.
Bố đưa con đi chơi.
Tuyệt đối không kêu bận.
Tuyệt đối không được lười.

No comments:

Post a Comment