CON
BÚP BÊ BỊ MẤT
Charles Kingsley
Con
búp bê của tớ, bạn ạ,
Nó
đẹp nhất đời này.
Má
vừa trắng, vừa đỏ, bạn ạ.
Tóc
xoăn, mịn và dày.
Thế
mà tớ mất nó, bạn ạ,
Một
lần chơi bên cầu.
Tớ
khóc một tuần đấy, bạn ạ,
Tìm
mãi không thấy đâu.
Cuối
cùng tớ thấy nó, bạn ạ,
Khi
lại ra nơi này.
Giờ
nó thay đổi quả, bạn ạ:
Bò
dẫm gãy cánh tay.
Còn
sơn thì tróc hết, bạn ạ.
Tóc
thẳng và rối bời.
Nhưng
vì tình bạn cũ, bạn ạ,
Nó
vẫn đẹp nhất đời.
THE LOST DOLL
I once had a sweet little doll, dears,
The prettiest doll in the world;
Her cheeks were so red and white, dears,
And her hair was so charmingly curled.
But I lost my poor little doll, dears,
As I played on the heath one day;
And I cried for her more than a week,
dears,
But I never could find where she lay.
I found my poor little doll, dears,
As I played on the heath one day;
Folks say she is terribly changed, dears,
For her paint is all washed away.
And her arms trodden off by the cows,
dears,
And her hair not the least bit curled;
Yet for old sakes' sake, she is still,
dears,
The prettiest doll in the world.
THUYỀN
TRÔI ĐI ĐÂU?
Robert Stevenson
Nước
sông màu nâu sẫm,
Cát
trên bãi màu vàng.
Hai
bờ rợp cây lá,
Nước
cứ trôi nhẹ nhàng.
Lá
xanh trôi trên nước,
Nước
sủi bọt nhiều màu.
Em
thả, thuyền trôi nhẹ,
Không
biết trôi về đâu.
Sông
cứ trôi, trôi mãi,
Ngang
qua núi, qua đồi,
Ngang
qua cối xay gió,
Hiền
hòa, sông cứ trôi.
Hàng
trăm dặm phía dưới,
Biết
đâu sẽ có ngày
Các
bạn trẻ nhìn thấy,
Vớt
lên bờ thuyền này.
WHERE GO THE BOATS?
Dark brown is the river,
Golden is the sand,
It flows along for ever,
With trees on either hand.
Green leaves a-floating
Castles of the foam,
Boats of mine a-boating
Where will all come home?
On goes the river
And out past the mill,
Away down the valley,
Away down the hill.
Away down the river,
A hundred miles or more,
Other little children
Shall bring my boats ashore.
NGÔI
SAO NHỎ
Jane Taylor
Nhấp
nháy nữa, nhấp nháy đi, sao nhỏ,
Tôi
muốn biết sao là ai trên đó.
Trong
mênh mông lấp lánh một vì sao,
Như
một mảnh kim cương trên trời cao.
Khi
tia nắng buổi chiều tà lụi tắt,
Và
cây cỏ đẫm sương trên trái đất,
Cũng
là khi sao nhấp nháy trong đêm,
Nhấp
nháy hoài những tia sáng dịu êm.
Tôi
biết sao không ngừng thôi nhấp nháy
Cho
đến khi mặt trời hồng tỉnh dậy.
Sao
đứng yên trong đêm tối, và rồi
Không
ít lần ngó của sổ phòng tôi.
Tôi
không biết sao là ai trên đó,
Nhưng
nhấp nháy, nhấp nháy đi, sao nhỏ,
Để
những tia ánh sáng đẹp, êm đềm
Soi
cho người du khách bước trong đêm.
TWINKLE, TWINKLE, LITTLE STAR
Twinkle, twinkle, Little Star;
How I wonder what you are!
Up above the world so high,
Like a diamond in the sky.
When the glorious sun is set,
When the grass with dew is wet,
Then you show your little light,
Twinkle, twinkle, all the night.
In the dark blue sky you keep,
And often through my curtains peep;
For you never shut your eye
Till the sun is in the sky.
As your bright and tiny spark
Lights the traveller in the dark,
Though I know not what you are,
Twinkle, twinkle, little star.
VÒNG
LUÂN CHUYỂN
George Macdoxald
Khi
mặt trời khuất bóng,
Sẽ
xuất hiện trăng tròn.
Nhưng
mặt trời lại mọc,
Và
trăng sẽ không còn.
Đêm,
bông hoa không chết,
Nó
chỉ ngủ, nghiêng minh.
Hoa
ngẩng đầu, lại dậy
Cùng
tia nắng bình minh.
Mùa
đông, nó sẽ chết?
Ồ không,
không bao giờ.
Nó
chỉ trốn cái lạnh,
Trốn
băng tuyết, và chờ.
Mùa
hè nhất định đến,
Cùng
nắng ấm mặt trời.
Mùa
đông và bóng tối
Sẽ
không còn khắp nơi.
UP AND DOWN
The sun is gone down,
And the moon's in the sky;
But the sun will come up,
And the moon be laid by.
The flower is asleep,
But it is not dead;
When the morning shines,
It will lift its head.
When the winter comes
It will die - no, no;
It will only hide
From the frost and snow.
Sure is the summer,
Sure is the sun;
The night and the winter
Away they run.
GIỜ
ĐI NGỦ MÙA HÈ
Robert Stevenson
Mình
thức dậy trời còn tối, mùa đông,
Mặc
quần áo bên ngọn nến màu hồng.
Nhưng
ngược lại, vào mùa hè, thật tội,
Mình
bị bắt lên giường khi chưa tối.
Mình
phải ngủ khi còn chưa hết ngày,
Khi
bên ngoài chim vẫn hót trên cây.
Và
chốc chốc tai còn nghe rất rõ
Tiếng
người lớn bước chân đi trên phố.
Các
bạn xem, có dễ chịu hay không,
Khi
bầu trời còn rất cao và trong,
Khi
có thể chơi nhiều trò vui thú,
Thế
mà mình bị bắt lên giường ngủ.
BED IN SUMMER
IN winter I get up at night
And dress by yellow candle-light.
In summer, quite the other way,
I have to go to bed by day.
I have to go to bed and see
The birds still hopping on the tree,
Or hear the grown-up people's feet
Still going past me in the street.
And does it not seem hard to you,
When all the sky is clear and blue,
And I should like so much to play,
To have to go to bed by day?
VẠN
VẬT ĐỀU TUYỆT ĐẸP
John Kable
Vạn
vật, lớn và nhỏ,
Tuyệt
đẹp, luôn hài hòa,
Thông
minh và kỳ diệu -
Đều
do Chúa tạo ra.
Con
chim nhỏ ca hát,
Bông
hoa nhỏ vươn đầu.
Đức
Chúa cho chim cánh,
Ngài
cho hoa sắc màu.
Sườn
núi lá cây đỏ,
Dòng
sông trôi thảnh thơi.
Buổi
sáng - vầng dương mọc,
Đêm -
sao sáng trên trời.
Đều
do bàn tay Chúa:
Cây
mọc trong rừng xanh,
Mặt
trời hè ấm áp,
Trái
trên cây ngon lành.
Chúa
cho mắt để thấy,
Cho
ta môi để cười.
Chúa
toàn năng sáng tạo
Hết
mọi vật trên đời.
ALL THINGS BEAUTIFUL
All things bright and beautiful,
All creatures great and small,
All things wise and wonderful
The Lord God made them all.
Each little flower that opens,
Each little bird that sings
He made their glowing colors,
He made their tiny wings.
The purple-headed mountain,
The river running by,
The morning and the sunset
That lighteth up the sky;
The tall trees in the greenwood,
The pleasant summer sun,
The ripe fruits in the garden
He made them every one.
He gave us eyes to see them,
And lips, that we might tell
How great is God Almighty,
Who hath made all things well.
VÌ
KHÔNG CHỊU SUY NGHĨ
Phoebe Gary
Trong
chiếc bẫy có sẵn
Một
miếng nhỏ phô-mai,
Thơm
ngon, khiến chú Chuột
Nhíu
mũi rồi vểnh tai.
Chú
Chuột già: “Nguy hiểm!
Đừng
vào đấy làm gì!”
Chuột
con đáp: “Vớ vẩn!
Bác
già rồi, im đi!”
Thế
là chú Chuột nhỏ
Đi
vào bẫy, rất oai,
Lúc
đầu còn hít hít,
Rồi
cắn miếng phô - mai.
Chiếc
bẫy ngay lập tức
Đóng
sập cửa - than ôi,
Chỉ
vì không suy nghĩ,
Chú
sập bẫy mất rồi.
Có cô
Gà Tây nọ,
Thích
sống theo cách mình,
Không
chịu hỏi người khác,
Cứ
nghĩ mình thông minh.
Cô
nói: “Tôi đã lớn,
Hay
cũng gần lớn rồi,
Nên
tất nhiên có thể
Sống
theo cách của tôi!”
Thế
là cô ra phố.
Cáo
đợi sẵn, vồ ngay.
Trên
bãi cỏ xanh mướt
Lông
trắng cô bay đầy.
Cô
trở thành món xúp
Cho
cáo mẹ, cáo con.
Chỉ
vì không chịu nghĩ,
Nay
cô đã không còn.
Từng
có chú Chim Chích,
Yên
ổn sống trên cao,
Nhưng
chú lại cứ thích
Bay
vào nhà xem sao.
“Không,
không,” mẹ chú nói.
“An
toàn nhất xưa nay
Với
chim non - cùng mẹ,
Đậu
rất cao trên cây.”
“Kệ
mẹ,” Chim Chích đáp,
Vẫy
cái đuôi rất kiêu.
“Người
già biết nhiều thật,
Nhưng
không hết mọi điều.”
Thế
là chú bay xuống
Mụ
Mèo liền vồ ngay.
Vì
không chịu suy nghĩ,
Nên
chú chết thế này.
Giờ
thì các cháu nhỏ
Đang
đọc thơ của tôi,
Biết
cái gì sẽ đến
Nếu
không chịu nghe lời.
Hãy
rút ra bài học
Về
những cái chết này -
Khi
quá muộn mới biết
Nghe
lẽ phải, điều hay.
Đừng
nghĩ không nguy hiểm
Cả
những nơi yên lành.
Đừng
cho mình tài giỏi
Hơn
mọi người xung quanh.
Một
khi được nhắc nhở,
Đừng
ương bướng, nên nghe.
Vì
không chịu suy nghĩ
Hậu
quả rất nặng nề.
THEY DIDN'T THINK
Once a trap was baited
With a piece of cheese;
It tickled so a little mouse
It almost made him sneeze;
An old rat said, “There's danger,
Be careful where you go !”
“Nonsense!” said the other,
“I don't think you know!”
So he walked in boldly
Nobody in sight
First he took a nibble,
Then he took a bite;
Close the trap together
Snapped as quick as wink,
Catching mousey fast there,
'Cause he didn't think.
Once a little turkey,
Fond of her own way,
Wouldn't ask the old ones
Where to go or stay;
She said, “ I'm not a baby,
Here I am half-grown;
Surely I am big enough
To run about alone !”
Off she went, but somebody
Hiding saw her pass;
Soon like snow her feathers
Covered all the grass.
So she made a supper
For a sly young mink,
'Cause she was so headstrong
That she wouldn't think.
Once there was a robin,
Lived outside the door,
Who wanted to go inside
And hop upon the floor.
“No, no,” said the mother,
“You must stay with me;
Little birds are safest
Sitting in a tree.”
“I don't care,” said Robin,
And gave his tail a fling,
“I don't think the old folks
Know quite everything.”
Down he flew, and Kitty seized him,
Before he'd time to blink;
“Oh,” he cried, “I'm sorry,
But I didn't think.”
Now, my little children,
You who read this song,
Don't you see what trouble
Comes of thinking wrong?
And can't you take a warning
From their dreadful fate
Who began their thinking
When it was too late?
Don't think there's always safety
When no danger shows ;
Don't suppose you know more
Than anybody knows ;
But when you're warned of ruin,
Pause upon the brink,
And don't go under headlong,
'Cause you didn't think.
ĐIỆU
NHẢY CHẬM
Cô
chú từng thấy trẻ
Nô
đùa chơi đu quay,
Hay
nghe mưa thánh thót
Rơi
trên từng lá cây?
Từng
thích thú chạy theo con bướm nhỏ
Hay
trầm tư ngắm hoàng hôn rực đỏ?
Nhảy
chậm thôi, nhảy chậm
Để
lắng nghe mọi người,
Vì
thời gian và nhạc
Không
kéo dài suốt đời.
Đã
bao giờ vì vội,
Cô
chú chào rất nhanh,
Vội
đến mức không kịp
Nghe
người khác chào mình?
Và
tối lên giường ngủ,
Vì
vội, ngủ rất mau.
Đã
bao giờ ý nghĩ
Vương
vấn mãi trong đầu?
Tốt
hơn nên nhảy chậm
Để
lắng nghe mọi người,
Vì
thời gian và nhạc
Không
kéo dài suốt đời.
Đã
bao giờ cô chú
Bảo
con: Chờ ngày mai!
Và vì
vội, không thấy
Con
buồn khóc, thở dài?
Hay
đã từng để mất
Một
tình bạn đẹp sao,
Chỉ
vì cô chú bận
Không
nói nổi tiếng "Chào!"?
Nhảy
chậm thôi, nhảy chậm
Để
lắng nghe mọi người,
Vì
thời gian và nhạc
Không
kéo dài suốt đời.
Vì
việc vội, lo kịp đi đâu đấy,
Đã là
mất nửa niềm vui việc ấy.
Và
một khi cứ lo, vội suốt ngày,
Thì
cuộc đời ta để mất không hay.
Không
phải đua tốc độ,
Đời -
bản nhạc không dài.
Hãy
lắng nghe chầm chậm,
Để
không quên, sót ai.
SLOW DANCE
Have you ever watched kids on a
merry-go-round,
or listened to rain slapping the ground?
Ever followed a butterfly's erratic flight,
or gazed at the sun fading into the night?
You better slow down, don't dance so fast,
time is short, the music won't last.
Do you run through each day on the fly,
when you ask "How are you?", do
you hear the reply?
When the day is done, do you lie in your
bed,
with the next hundred chores running
through your head?
You better slow down, don't dance so fast,
time is short, the music won't last.
Ever told your child, we'll do it tomorrow,
and in your haste, not see his sorrow?
Ever lost touch, let a friendship die,
'cause you never had time to call and say
hi?
You better slow down, don't dance so fast,
time is short, the music won't last.
When you run so fast to get somewhere,
you miss half the fun of getting there.
When you worry and hurry through your day,
it's like an unopened gift thrown away.
Life isn't a race, so take it slower,
hear the music before your song is over.
TUYẾT
RƠI
Hãy
nhìn những bông tuyết
Bay
xuống từ trên trời -
Thật
mềm, nhẹ và mịn,
Lên
mái nhà đang rơi.
Lên
cành cây trần rụi,
Lên
bậu cửa - đâu đâu
Cũng
thấy tuyết rơi xuống.
Xung
quanh trắng một màu.
Hãy
nhìn khu vườn nhỏ
Nơi
cây cỏ từng xanh,
Thế mà
giờ tuyết phủ,
Không
thấy, dẫu một cành.
Cả
bụi cây khô héo,
Giờ
cũng trắng và mềm.
Nhìn
mà thấy thật tuyệt
Những
bông tuyết nhẹ êm.
FALLING SNOW
See the pretty snowflakes
Falling from the sky;
On the wall and housetops
Soft and thick they lie.
On the window-ledges,
On the branches bare ;
Now how fast they gather,
Filling all the air.
Look into the garden,
Where the grass was green ;
Covered by the snowflakes,
Not a blade is seen.
Now the bare black bushes
All look soft and white,
Every twig is laden,
What a pretty sight !
NGỦ
ĐI CON...
Isaac Watts
Nào
ngủ đi, à ơi, ngủ đi con,
Các
thiên thần đứng bên con lặng lẽ.
Từ
trên cao Đức Chúa của chúng ta
Đang
rót xuống đầu con nhiều ân huệ.
Con
hạnh phúc hơn nhiều lần, à ơi,
So
với Chúa của chúng ta ngày nọ,
Khi
Ngài bỏ thiên đường bay xuống đây,
Thành
đứa bé như chính con, bé nhỏ.
Nôi
của con giờ rất ấm và mềm.
Nôi
của Chúa cứng và thô lúc ấy,
Khi
Ngài sinh trong chuồng ngựa, à ơi,
Chiếc
máng cỏ là giường nằm, thế đấy.
Mẹ có
thể hàng nghìn lần hôn con,
Mẹ
cho con hàng nghìn lời cầu chúc.
Nhưng
Đức Chúa của chúng ta, à ơi,
Mới
thực sự mang cho con hạnh phúc.
Mẹ
mong con luôn kính Chúa, sợ Ngài,
Luôn
tin tưởng, tin yêu Ngài nhân ái,
Để có
ngày được Ngài đón, à ơi,
Được
thấy Chúa, và bên Ngài mãi mãi.
HUSH, MY DEAR, LIE STILL AND SLUMBER
Hush, my dear, lie still and slumber,
Holy angels guard thy bed;
Heavenly blessings without number
Gently falling on thy head.
How much better thou'rt attended
Than the Son of God could be,
When from heaven He descended,
And became a child like thee!
Soft and easy is thy cradle;
Coarse and hard thy Saviour lay,
When His birthplace was a stable,
And His softest bed was hay.
I could give thee thousand kisses,
Hoping what I most desire;
Not a mother's fondest wishes
Can to greater joys aspire.
Mayst thou live to know and fear Him,
Trust and love Him all thy days;
Then go dwell forever near Him,
See His face, and sing His praise!
NẾU
TÔI LÀ TIA NẮNG
Lucy Larcom
Nếu
tôi là tia nắng,
Tôi
biết phải làm gì.
Tôi
sẽ tìm hoa huệ,
Xuyên
qua rừng, tôi đi.
Tôi
luồn lách qua chúng,
Dọi
những tia nắng vàng
Cho
đến khi chúng ngẩng
Những
mái đầu dịu dàng.
Nếu
tôi là tia nắng,
Tôi
biết phải đi đâu.
Đến
túp lều chỉ có
Bóng
tối và buồn rầu.
Tôi
sẽ dọi ánh sáng
Để
làm họ ấm lòng,
Bắt
đầu nghĩ về Chúa,
Về
ngôi nhà, thành công.
Ơn
Chúa, hãy phân phát
Những
tia nắng chói lòa.
Nắng
- hoặc chiếu hoặc chết.
Không
có tia thứ ba.
IF I WERE A SUNBEAM
If I were a sunbeam,
I know what I'd do:
I would seek white lilies
Rainy woodlands through:
I would steal among them,
Softest light I'd shed,
Until every lily
Raised its drooping head.
If I were a sunbeam,
I know where I'd go:
Into lowliest hovels,
Dark with want and woe:
Till sad hearts looked upward,
I would shine and shine;
Then they'd think of heaven,
Their sweet home and mine.
Oh, as God has blessed thee,
Scatter rays divine!
For there is no sunbeam
But must die, or shine.
BÀ
TRĂNG
Lord Houghtox
Này
Bà Trăng, Bà đi đâu vậy?
Đi ra biển bao la.
Này
Bà Trăng, Bà yêu ai nhất?
Yêu những người yêu ta.
Chắc
Bà mệt, đi nhiều như thế?
Có buồn ngủ lắm không?
Bà ủ
rũ như đang muốn khóc,
Chắc phiền muộn trong lòng?
Nếu
yêu ta, xin đừng hỏi nữa.
Cậu quả thật lắm lời.
Ta
phải làm những gì Chúa muốn.
Chúa ở cao trên trời.
Này
Bà Trăng, Bà đi đâu vậy?
Đi ra biển bao la.
Này
Bà Trăng, Bà yêu ai nhất?
Yêu những người yêu ta.
LADY MOON
Lady Moon, Lady Moon, where are you roving?
Over the sea.
Lady Moon, Lady Moon, whom are you loving?
All that love me.
Are you not tired with rolling, and never
Resting to sleep?
Why look so pale and so sad, as forever
Wishing to weep?
Ask me not this, little child, if you love
me;
You are too bold:
I must obey my dear Father above me,
And do as I'm told.
Lady Moon, Lady Moon, where are you roving?
Over the sea.
Lady Moon, Lady Moon, whom are you loving?
All that love me.
NGOAN
Phoebe Gary
Khi người
ta bảo bạn
Phải
làm một việc gì,
Việc
cần thiết, thì bạn,
Không
chần chừ, làm đi.
Đừng
tìm cớ lần lữa,
Rằng
thế nọ, thế này.
Con
ngoan là ở chỗ
Việc
cần làm, làm ngay.
OBEDIENCE
If you're told to do a thing,
And mean to do it really;
Never let it be by halves;
Do it fully, freely!
Do not make a poor excuse,
Waiting, weak, unsteady;
All obedience worth the name,
Must be prompt and ready.
SAI LẦM CỦA CÔ GÀ
Phoebe Gary
Có cô Gà còn bé con, ngày nọ
Xin phép mẹ đi ra hồ tập bơi,
Khi cô thấy Vịt Bầu cùng con nó
Đang tung tăng dưới nước, miệng vui cười.
Nhưng Gà Mẹ không cho đi, vì thế,
Cô kêu lên chiêm chiếp, lại còn hờn:
“Vịt bơi được, sao con không có thể?
Hay bởi vì chúng giỏi hoặc to hơn?”
Gà Mẹ đáp: “Quên đi mong muốn ấy.
Đừng xin ta chuyện ngu ngốc, mà rồi,
Con hãy nhìn xuống chân con thì thấy,
Chúng được làm để đi bộ mà thôi.”
Nhưng cô Gà không mảy may tin mẹ.
Mắt vẫn trông xuống nước, vẻ rất thèm.
Cô nghĩ mẹ không cho, nên nói thế.
“Sao mà lừa mình được, để rồi xem!”
Và
khi mẹ tìm thức ăn đâu đấy,
Cô
lỉnh đi, còn lẩm bẩm thế này:
“Ta
cứ bơi, sẽ không chìm, hẳn vậy,
Ta
thực tình muốn mẹ thấy hôm nay!”
Không do dự, cô nhảy ùm xuống nước,
Và biết ngay cô đã phạm sai lầm.
Nhanh, nhanh quá, không kịp nhìn
sau trước,
Cô đã chìm, và một lúc - mất tăm.
Giờ hy vọng rằng các em, bạn trẻ,
Đọc thơ tôi, sẽ hiểu được điều này:
Rằng những ai biết nghe lời bố mẹ,
Thì mọi điều sẽ rất tốt và hay;
Rằng tất cả sinh linh trên thế giới
Có khả năng riêng biệt, khác từ đầu.
Ai làm trái, thì yên tâm cứ đợi
Sẽ có ngày hối hận hoặc buồn đau.
THE CHICKEN'S
MISTAKE
A little downy
chicken one day
Asked leave to go on the water,
Where she saw a
duck with her brood at play,
Swimming and splashing about her.
Indeed, she began
to peep and cry,
When her mother wouldn't let her:
“ If ducks can swim
there, why can't I;
Are they any bigger or better? “
Then the old hen
answered, "Listen to me,
And hush your foolish talking;
Just look at your
feet and you will see
They were only made for walking."
But chicky
wistfully eyed the brook,
And didn't half believe her,
For she seemed to
say by a knowing look,
“ Such stories couldn't deceive her.”
And as her mother
was scratching the ground,
She muttered lower and lower,
“I know I can go
there and not get drowned,
And so I think I'll show her.”
Then she made a
plunge where the stream was Jeep,
And saw too late her blunder:
For she hadn't
hardly time to peep
Till her foolish head went under.
And now I hope her
fate will show
The child, my story reading,
That those who are
older sometimes know
What you will do well in heeding.
For we all have our
proper sphere below,
And this is a truth worth knowing:
You will come to
grief if you try to go
Where you never were made for going.
ĐU QUAY
Robert Stevenson
Sao cậu thích chơi đu quay như thế,
Lên tít tận trời mây?
Vì tớ nghĩ nó vừa vui vừa dễ,
Ai cũng yêu trò này.
Nó quay tít lên cao rồi lại xuống,
Tớ đưa mắt nhìn quanh,
Thấy sông suối, rồi vườn cây, đồng ruộng,
Cả làng quê yên lành.
Tớ nhìn xuống, thấy hàng cây rợp lá,
Những mái nhà xạm đen.
Rồi lên cao, bay như chim, thích quá -
Hết xuống rồi lại lên.
THE SWING
How do you like to
go up in a swing,
Up in the air so
blue?
Oh ! I do think it
the pleasantest thing
Ever a child can
do!
Up in the air and
over the wall,
Till I can see so
wide,
Rivers and trees
and cattle and all
Over the
countryside
Till I look down on
the garden green,
Down on the roof so
brown
Up in the air I go
flying again,
Up in the air and
down !
HAI CHÚ MÈO
Hai chú Mèo trong một đêm giông tố
Đã đánh nhau, sau một hồi cãi cọ,
Vì một con có chú chuột, tiếc thay
Con thứ hai không có, chuyện thế này:
Con lớn nói: “Tao ăn con chuột ấy!”
“Sao, mày ư? Tao sẽ không chịu vậy!”
“Tao sẽ ăn!” Con Mèo lớn gầm gừ.
“Không đời nào!” Con nhỏ đáp vô tư.
Đó là đêm bão giông, như đã kể,
Hai chú Mèo đánh nhau, kêu chí chóe.
Bà chủ nghe, nghiêm khắc, một bà già,
Cẩm chiếc chổi, quét hai chú khỏi nhà.
Im như chuột, đứng bên ngoài, giá rét,
Chúng lạnh buốt, khắp thân mình đầy tuyết,
Và tiếc thầm: Nếu không trót đánh nhau,
Thì bây giờ đã ngủ ấm từ lâu.
THE LITTLE KITTENS
Two little kittens,
one stormy night,
Began to quarrel
and then to fight;
One had a mouse,
the other had none,
And that was the
way the quarrel begun.
“I'll have that mouse,”
said the bigger cat.
"You'll have
that mouse? We'll see about that."
“I will have that
mouse," said the elder son.
You won't have that
mouse!"said the little one.
I told you before
'twas a stormy night
When these two
little kittens began to fight;
The old wroman
seized her sweeping broom,
And swept the two
kittens right out of the room.
The ground was
covered with frost and snow,
And the two little
kittens had nowhere to go;
So they laid them
down on the mat at the door,
While the angry old
woman was sweeping the floor.
And then they crept
in as quiet as mice,
All wet with snow,
and as cold as ice;
For they found it
was better, that stormy night,
To lie down
and sleep than to quarrel and fight.
ĐỪNG ĐẦU HÀNG
Phoebe Gary
Bạn đã cố, mà tiếc thay, thất bại?
Đừng buồn, đừng bận tâm.
Dẫu công việc chưa thành, điều quí nhất
Là bạn đã cố làm.
Như chim non mới tập bay, rơi ngã -
Cánh khỏe dần, không sao.
Và cứ thế, sau nhiều lần, có thể
Bay xa hơn, và cao.
Như sừng sững cây sồi kia to lớn,
Gió bão quật gãy cành,
Nhưng sau đó lá sồi non lại mọc
Rườm rà và thêm xanh.
Nếu làm việc, cứ chọn điều dễ dãi,
Ai
còn quí trọng mình?
Đạt thắng lợi sau rất nhiều thất bại
Là phép thử đời anh.
DON'T GIVE UP
If you've tried and
have not won,
Never stop for
crying;
All that's great
and good is done
Just by patient
trying.
Though young birds,
in flying, fall,
Still their wings
grow stronger;
And the next time
they can keep
Up a little longer.
Though the sturdy
oak has known
Many a blast that
bowed her,
She has risen again
and grown
Loftier and
prouder.
If by easy work you
beat,
Who the more will
prize you?
Gaining victory
from defeat,
That's the test
that tries you!
HOA ĐỪNG - QUÊN - EM
Khi Đức Chúa đặt tên
Cho các loài hoa đẹp,
Có bông hoa mắt xanh,
Đi lại gần, khép nép.
Đứng ngay sát chân Ngài,
Ngắm mặt Ngài đẹp đẽ,
Bông hoa đôi mắt xanh
Nói dịu dàng, e lệ:
“Tên Chúa đặt cho con,
Con quên rồi, xin lỗi.”
“Tên con: Đừng - Quên - Em,”
Chúa mỉm cười, và nói.
FORGET-ME-NOT
When to the flowers
so beautiful
The Father gave a name,
Back came a little
blue-eyed one
(All timidly it came),
And standing at its
Father's feet,
And gazing in his face
It said in low and
trembling tones,
With sweet and
gentle grace,
" Dear God,
the name thou gavest me
Alas! I have
forgot."
Then kindly looked
the Father down,
And said,
Forget-me-not."
TÔI SỐNG VÌ NHỮNG NGƯỜI YÊU TÔI
Linnaeus Banks
Vì những người luôn yêu tôi, tôi sống,
Vì những ai thân thiết nhất đời này.
Tôi sống cả vì bầu trời cao rộng,
Sống và làm những việc tốt, điều hay.
Tôi còn sống, để ai cần - giúp
đỡ,
Để cùng nhau xua cái ác hàng
ngày.
Vâng, tôi sống vì tương lai rực
rỡ,
Và để làm những việc tốt, điều
hay.
I LIVE FOR THOSE
WHO LOVE ME
I live for those
who love me,
For those who know
me true,
For the heavens
that bend above me
And the good
that I can do ;
For the cause that
needs assistance,
For the wrongs that
lack resistance,
For the future in
the distance
And the good that I can do.
CON
MÈO TRONG GIỎ
Eliza Follen
Giỏ
của em ở đâu?
Charlie
kêu, nóng nảy.
Chắc
có cô cậu nào
Mang
nó đi đâu đấy!
Cả
con mèo Kitty
Cũng
biến đi với nó,
Biết
tìm đâu bây giờ
Kitty
và chiếc giỏ?
Thôi, sang phòng mẹ tìm.
Chú mèo con rất tệ,
Cứ thích vào phòng này
Rồi ngủ trưa trên ghế.
Ôi,
mẹ ơi, nhìn này!
Con
cứ tìm đâu đó.
Hóa
ra con Kitty
Cuộn
tròn, nằm trong giỏ.
Rồi
cậu, rất nhẹ nhàng,
Bê
chiếc giỏ khoe mẹ.
Trong
giỏ có con mèo
Đang
ngủ yên lặng lẽ.
KITTY IN THE BASKET
“Where is my little basket gone?”
Said Charlie boy one day.
“I guess some little boy or girl
Has taken it away.”
“And kitty, too, I can't find her.
Oh, dear, what shall I do?
I wish I could my basket find,
And little kitty, too.
“I'll go to mother's room and look;
Perhaps she may be there,
For kitty loves to take a nap
In mother's easy-chair.
O mother! mother! come and look!
See what a little heap !
My kitty's in the basket here,
All cuddled down to sleep.”
He took the basket carefully,
And brought it in a minute,
And showed it to his mother dear,
With little kitty in it.
TRĂNG
NON
Eliza Follen
Này
mẹ ơi,
Ra
xem Trăng, đẹp quá.
Chưa
bao nó đẹp giống hôm nay.
Hai
chiếc sừng tí hon,
Kia,
sáng lóa.
Con
ước sao nó cứ mãi thế này!
Cùng
với mẹ
Nếu
được lên trên đó,
Con
sẽ chơi như chơi trò khập khênh.
Con
ngồi giữa,
Tay
nắm đôi sừng nhỏ.
Trăng
đung đưa như thuyền lướt bập bềnh.
Con
bảo Sao:
Hãy
tránh xa, các bạn,
Kẻo
vô tình thuyền tớ vướng vào Sao.
Rồi
con lắc,
Lắc
suốt đêm không chán,
Chờ
bình minh, xem Trăng lặn nơi nào.
Rồi
sau đó,
Mẹ và
con ở lại
Bay
nhẹ nhàng giữa trời sao bao la.
Mặt
Trời mọc,
Một
cầu vồng êm ái
Đưa
mẹ con xuống đất, trở về nhà.
THE NEW MOON
“Dear mother, how pretty
The moon looks to-night!
She was never so cunning before ;
The two little horns
Are so sharp and so bright,
I hope she'll not grow any more.
If I were up there,
With you and my friends,
I'd rock in it nicely you'd see;
I'd sit in the middle
And hold by both ends;
Oh, what a bright cradle 'twould be!
I would call to the stars
To keep out of the way,
Lest we should rock over their toes;
And then I would rock
Till the dawn of the day,
And see where the pretty moon goes.
And then we would stay
In the beautiful skies,
And through the bright clouds we would
roam;
We would see the sun set,
And see the sun rise,
And on the next rainbow come home.
CỐI
XAY GIÓ
Dinah Craik
Cứ
quay và cứ xay,
Chiếc
cối xay chạy mãi.
Cứ
xay và cứ quay,
Không
bao giờ đứng lại.
Cối
cứ xay đều đêu,
Không
hỏi nhiều hay ít.
Có
mệt cũng không kêu,
Đã
xay là xay hết.
Cứ
quay và cứ xay, chiếc cối xay chạy mãi.
Cứ
xay và cứ quay, không bao giờ đứng lại.
Cứ
quay và cứ xay,
Không
hề kêu vất vả.
Làm
việc suốt đêm ngày,
Kiên
trì, không vội vã.
Như
nước mắt đang rơi,
Bột
mì rơi, rơi mãi,
Làm
việc, giúp con người,
Không
có chốt dừng lại,
Cứ
quay và cứ xay, chiếc cối xay chạy mãi.
Cứ
xay và cứ quay, không bao giờ đứng lại.
THE MILL
Winding and grinding
Round goes the mill,
Winding and grinding
Should never stand still.
Ask not if your neighbor
Grind great or small;
Span not your labor,
Grind your wheat all.
Winding and grinding round goes the mill.
Winding and grinding should never stand
still.
Winding and grinding
Work through the day,
Grief never minding
Grind it away!
What though tears dropping
Rush as they fall ?
Have no wheel stopping
Work comforts all..
Winding and grinding round goes the mill.
Winding and grinding should never stand
still.
ĐỪNG
GIẾT CHIM
Daniel Colesworthy
Đừng
giết chim, những con chim tuyệt đẹp,
Đang hót cạnh nhà mình,
Khi
mùa đông đầy giá băng nhường chỗ
Cho mùa xuân tươi xanh.
Đừng
giết chim, những con chim đang hót,
Thật vui và vô lo.
Vâng,
đừng giết, đừng lấy đi mạng sống
Mà anh không thể cho.
Đừng
giết chim, những con chim tuyệt đẹp,
Đang nhảy múa trên cành.
Vì
nếu giết, khi thiếu chim, trái đất
Sẽ buồn và vắng tanh.
Thật
đáng yêu, những con chim bé nhỏ,
Đừng quấy rầy, hãy nghe
Những
bài hát mà chúng đang muốn hát
Trước khi mùa đông về.
Hót
hay sao, những con chim hạnh phúc,
Đang líu lo trên cây.
Không
nơi nào là không vui khi có
Tiếng chim hót thế này.
DON'T KILL THE BIRDS
Don’t kill the birds, the pretty birds,
That sing about your door,
Soon as the joyous spring has come,
And chilling storms are o'er.
The little birds, how sweet they sing!
Oh! let them joyous live;
And never seek to take the life
That you can never give.
Don't kill the birds, the pretty birds,
That play among the trees;
'Twould make the earth a cheerless place,
Should we dispense with these.
The little birds, how fond they play!
Do not disturb their sport;
But let them warble forth their songs,
Till winter cuts them short.
.
Don't kill the birds, the happy birds,
That bless the field and grove;
So innocent to look upon,
They claim our warmest love.
The happy birds, the tuneful birds,
How pleasant 'tis to see!
No spot can be a cheerless place
Where'er their presence be.
BÀI HÁT
RU CON NHẬT BẢN
Eugene Field
Ngủ
đi con, chim bồ câu nhỏ bé,
Đôi
mắt nhung, đôi cánh đẹp, khép vào,
Ngủ
trong tiếng ru à ơi của mẹ,
Theo
nhịp nhàng chiếc tổ ấm đang chao.
Xa
ngoài biển, một ngôi sao nho nhỏ,
Ngôi
sao xanh khe khẽ hát, buồn rầu.
Hát
cho giọt sương xanh rơi trong gió,
Hát
và rồi nhấp nháy suốt đêm thâu.
Qua
cửa sổ, mặt trăng vàng đang dọi
Tia
mặt trăng có đôi cánh sương mờ
Rón
rén bước gần con, tia sáng hỏi:
“Bé
đã vào vương quốc những giấc mơ?”
Những
con sóng trên đại dương xanh thẫm
Suốt
ngày đêm cứ vỗ, hát thầm thì,
Như
thương tiếc những con tàu đã đắm
Không
bao giờ lần nữa lại ra đi.
Ngủ
đi con, chim bồ câu nhỏ bé,
Khép
đi con, đôi mắt đẹp và buồn.
Mẹ
đang hát, tay đung đưa nhè nhẹ
Chiếc
tổ mềm và ấm, ngủ đi con.
JAPANESE LULLABY
Sleep, little pigeon, and fold your wings,
Little blue pigeon with velvet eyes;
Sleep to the singing of mother-bird
swinging
Swinging the nest where her little one
lies.
Away out yonder I see a star,
Silvery star with a tinkling song;
To the soft dew falling I hear it calling
Calling and tinkling the night along.
In through the window a moonbeam comes,
Little gold moonbeam with misty wings;
All silently creeping, it asks, “Is he
sleeping--
Sleeping and dreaming while mother sings?”
Up from the sea there floats the sob
Of the waves that are breaking upon the
shore,
As though they were groaning in anguish,
and moaning-
Bemoaning the ship that shall come no more.
But sleep, little pigeon, and fold your
wings,
Little blue pigeon with mournful eyes;
Am I not singing? see, I am swinging
Swinging the nest where my darling lies.
CHUYẾN VIẾNG THĂM CỦA ÔNG GIÀ NÔ-EN
Clemence Moore
Đó là đêm yên tĩnh trước Nô-en,
Đến con chuột cũng thu mình nằm yên.
Trên ống khói, tất được treo, chờ đợi
Cùng với quà, ông Nô-en sẽ tới.
Trẻ từ lâu đã bị bắt lên giường,
Nơi chúng mơ những giấc mơ lạ thường.
Mẹ của chúng quấn khăn, tôi - đội mũ,
Để chuẩn bị cũng lên giường, đi ngủ!
Bỗng bên ngoài, trên bãi cỏ nhà tôi,
Hình như ai đi xe đến, và rồi,
Tôi vùng dậy, bước lại gần cửa sổ
Rồi mở toang, chăm chăm nhìn hướng đó.
Tuyết vừa rơi, một lớp mịn và dày,
Được ánh trăng chiếu sáng tựa ban ngày.
Tôi ngạc nhiên đến sững sờ, túm tóc,
Thấy cỗ xe với tám con tuần lộc.
Người đánh xe, trông nhanh nhẹn và hiền,
Mới thoạt nhìn, tôi biết đúng Nô-en.
Cả tuần lộc, cả ông già đều bé.
Nào, làm việc! Làm ngay không chậm trễ!
Thế là ôi, như cơn lốc ào ào,
Lá cây vàng mờ mịt bốc lên cao.
Cùng xe quà, họ leo lên ống khói,
Cả ông già Nô-en, kia, rất vội.
Liền sau đó tôi nghe trên mái nhà
Có tiếng đồ vứt xuống, tiếng đập, va,
Tôi chưa kịp ngoái lại nhìn, đã thấy
Ông Nô-en xuống rồi, đang đứng đấy.
Suốt từ đầu đến chân, ông Nô-en
Toàn lông thú, nhưng bồ hóng bám đen.
Vai ông mang một túi quà ngoại cỡ,
Trông như bác bán hàng rong ngoài chợ.
Hiền, long lanh - đôi mắt sáng của ông.
Hai má đỏ, đỏ rực như hoa hồng.
Chiếc mũi lớn, đôi môi dày thật tuyệt,
Cùng bộ râu trắng và mềm như
tuyết.
Người ông tròn, to béo, đúng là tiên.
Tôi mỉm cười, và ông già Nô-en
Nhay nháy mắt, khẽ lắc đầu vô cớ,
Và tôi hiểu: Không có gì phải sợ.
Ông không nói một lời nào với tôi,
Nhét quà nhanh vào tất trẻ, và rồi,
Khẽ gật đầu, vẫy tay thay lời nói,
Và lần nữa, lại leo lên ống khói.
Khi việc xong, tám tuần lộc kéo xe
Chở ông đi, lòng hạnh phúc tràn trề.
Tiếng ông vang trong đêm khuya lặng lẽ:
Chúc một đêm Giáng Sinh vui, vui vẻ!
A VISIT FROM ST.
NICHOLAS
‘Twas the night
before Christmas, when all through the house
Not a creature was
stirring, not even a mouse.
The stockings were
hung by the chimney with care,
In hopes that St.
Nicholas soon would be there
The children were
nestled all snug in their beds,
While visions of
sugar-plums danced in their heads,
And mamma in her
kerchief, and I in my cap,
Had just settled
our brains for a long winter's nap-
When out on the
lawn there arose such a clatter,
I sprang from my
bed to see what was the matter.
Away to the window
I flew like a flash,
Tore open the
shutters and threw up the sash ;
The moon, on the
breast of the new fallen snow,
Gave a lustre of
mid-day to objects below;
When, what to my
wondering eyes should appear,
But a miniature
sleigh and eight tiny reindeer,
With a little old
driver, so lively and quick,
I knew in a moment
it must be St. Nick.
More rapid than
eagles his coursers they came,
And he whistled,
and shouted, and called them by name.
As dry leaves
before the wild hurricane fly,
When they meet with an obstacle, mount to the sky,
So up to the
housetop the coursers they flew,
With the sleigh
full of toys and St. Nicholas too.
And then, in a
twinkling, I heard on the roof
The prancing and
pawing of each little hoof.
As I drew in my
head, and was turning around,
Down the chimney St. Nicholas came with a bound;
He was dressed all
in fur from his head to his foot,
And his clothes
were all tarnished with ashes and soot:
A bundle of toys he
had flung on his back,
And he looked like
a peddler just opening his pack.
His eyes, how they
twinkle! his dimples, how merry!
His cheeks were
like roses, his nose like a cherry;
His droll little
mouth was drawn up like a bow,
And the beard
on his chin was as white as the snow.
He was chubby and
plump a right jolly old elf;
And I laughed when
I saw him, in spite of myself.
A wink of his eye,
and a twist of his head,
Soon gave me to
know I had nothing to dread.
He spoke not a
word, but went straight to his work,
And filled all the
stockings: then turned with a jerk,
And laying his
finger aside of his nose,
And giving a
nod, up the chimney he rose.
He sprang to his
sleigh, to his team gave a whistle,
And away they all
flew like the down of a thistle;
But I heard him
exclaim, ere he drove out of sight,
“Happy Christmas to
all, and to all a good-night!”
BÀI HÁT RU CON CỦA BÀ VÚ
Eugene Field
Đồi thì trắng mà bầu trời thì đen,
Khi Thần Gió phùng má thổi gió lên.
Từ phía Bắc xuống phía Nam, ào ạt,
Dang rộng cánh bay đi, Thần Gió hát:
Ngủ đi, nào bé, ngủ đi!
Xù đôi cánh mây đen, Thần Gió hát:
Ngủ đi, nào bé, ngủ đi!
Trên sườn núi có dây leo lòng vòng.
Nó bao giờ cũng bám chặt gốc thông.
Giờ cây thông hát một bài hát nhỏ.
Chỉ duy nhất dây leo nghe được nó:
Ngủ đi, chú nhỏ, ngủ đi!
Khi có ta, đừng sợ gì, chú nhỏ.
Ngủ đi, chú nhỏ ngủ đi!
Thần Gió hát tất nhiên là rất
hay.
Cây thông hát cũng không kém ông
này.
Nhưng bông tuyết vừa bảo bà, có
lẽ
Hay hơn cả là lời bà ru bé:
Ngủ đi, bé ngoan, ngủ đi!
Ngực bà đây, hãy áp đầu, lặng lẽ
Ngủ đi, bé ngoan, ngủ đi!
NURSE LULLABY
The sky is dark and
the hills are white,
As the storm-king
speeds from the north to-night ;
And this is the
song the storm-king sings,
As over the world
his cloak he flings:
“Sleep, sleep, little one, sleep."
He rustles his
wings, and gruffly sings:
“Sleep, little one, sleep."
On yonder
mountain-side a vine
Clings at the foot
of a mother pine;
The tree bends over
the trembling thing
And only the vine
can hear her sing :
“Sleep, sleep, little one, sleep
What shall you fear
when I am here?
Sleep, little one, sleep."
The king may sing
in his bitter flight,
The tree may croon
to the vine to-night,
But the little
snowflake at my breast
Liketh the song I sing the best
“Sleep, sleep, little one, sleep;
Weary thou art,
a-next my heart;
Sleep, little one, sleep."
HÃY NÓI LỜI NHỎ NHẸ
Hãy nói lời nhỏ nhẹ.
Tình yêu hơn roi đòn.
Đừng để lời nói nặng
Làm hỏng việc dạy con.
Hãy nhẹ nhàng với trẻ.
Trẻ sẽ yêu ta hơn.
Những lời nói âu yếm
Xóa hết nỗi giận hờn.
Với những người có tuổi,
Hãy nói lời nhẹ, êm.
Trái tim họ đã nặng,
Đừng làm nó nặng thêm.
Hãy nói lời nhỏ nhẹ
Với cả người lỗi lầm.
Bằng lòng tốt của bạn,
Hãy thu phục nhân tâm.
Những lời nói nhỏ nhẹ,
Dịu dàng, đầy thương yêu.
Việc bé mà lợi lớn,
Lớn
hơn ta tưởng nhiều.
SPEAK GENTLY
Speak gently; it is
better far
To rule by love
than fear;
Speak gently; let
no harsh word mar
The good that we do here.
Speak gently to the
little child;
Its love be sure to
gain;
Teach it in accents
soft and mild ;
It may not long
remain.
Speak gently to the
aged one,
Grieve not the
care-worn heart,
Whose sands of life
are nearly run ;
Let such in peace
depart.
Speak gently to the
erring; know
They must have
toiled in vain ;
Perchance
unkindness made them so ;
Oh, win them back again.
Speak gently; 'tis
a little thing
Dropped in the
heart's deep well ;
The good, the joy,
that it may bring,
Eternity shall tell.
LỜI CẦU CHÚA CỦA ĐỨA BÉ
Betham Edwards
Con muốn làm tia sáng
Để sáng mãi trong đời,
Để đi đâu, ánh sáng
Cũng theo con khắp nơi.
Con muốn làm bông hoa
Mang niềm vui, no đủ.
Một bông hoa bé thôi,
Dẫu mới còn trong nụ.
Con muốn làm bài hát
Để an ủi người buồn,
Giúp người yếu thành mạnh,
Giúp người hát vui hơn.
A CHILD'S PRAYER
God, make my life a
little light,
Within the world to glow-
A tiny flame that
burneth bright
Wherever I may go.
God, make my life a
little flower,
That bringeth joy to all,
Content to bloom in
native bower
Although its place be small.
God, make my life a
little song,
That comforteth the sad,
That helpeth others
to be strong,
And makes the singer glad.
BÔNG HOA TÍM
Jane Taylor
Có một bông hoa tìm
Khiêm tốn mọc ngoài đồng,
Thân cong cong, đầu cúi,
Như e ngại đám đông.
Một bông hoa thật đẹp
Tinh khiết, lại xinh tươi,
Đẹp hơn hoa hồng đỏ,
Thế mà né tránh người.
Bông hoa tím khiêm tốn
Đáng yêu và hiền lành,
Tỏa hương thơm dìu dịu,
Dấu mình trong cỏ xanh
Tôi thường ra đồng ngắm
Bông hoa thích lánh người,
Mong học được ở nó
Sự khiêm tốn ở đời.
THE VIOLET
Down in a green and
shady bed
A modest violet grew;
Its stalk was bent,
it hung its head,
As if to hide from view.
And yet it was a
lovely flower,
Its colors bright and fair!
It might have
graced a rosy bower,
Instead of hiding there.
Yet there it was
content to bloom,
In modest tints arrayed ;
And there diffused
its sweet perfume,
Within the silent shade.
Then let me to the
valley go,
This pretty flower to see,
That I may also
learn to grow
In sweet humility.
BA CHÚ BỌ HUNG
Phoebe Gary
Có ba chú bọ hung trong chiếc rổ.
Mà rổ này chỉ đủ lớn cho hai.
Một con đen, một con vàng, còn lại
Con thứ ba trông giống cậu mới tài.
Vậy là chiếc rổ này không đủ chỗ,
Làm thế nào? Không ai chịu nhường ai.
Thêm vào đó, thức ăn trong rổ ít,
Hai người ăn chưa đủ, nói gì ba.
Mà các chú lại tham lam, ích kỷ,
Như cậu, như mình, như chúng ta.
Hai chú bọ to khỏe hơn liền nói:
“Mình ta ăn, không cho con thứ
ba!”
Có ba chú bọ hung trong chiếc rổ,
Giường, tiếc thay, chỉ vừa đủ hai
người.
Vậy là chúng xửng cồ lên, cãi cọ
-
Con vàng nhợt, con đen, con xanh
tươi.
Và cuối cùng, chỉ hai con được
ngủ.
Con thứ ba nằm dưới đất, kêu
trời.
Nhưng tất nhiên con bọ này không chịu.
Vốn đang buồn vì chẳng được cho
ăn,
Giờ gió thổi, lạnh thấu xương,
hơn thế,
Bị bạn mình cướp giường ngủ, cướp
chăn,
Nên giận dữ, chú kéo chăn xuống
đất.
Và tiếng quát, tiếng cãi nhau lớn
dần.
Vậy là có chiến tranh trong chiếc rổ.
Chuyện không vui, có thể nói, đau lòng.
Và kết quả con thứ ba, đói, rét,
Vốn con này yếu nhất, thế mà không,
Nó không chỉ kéo chăn, mà còn giết,
Giết và ăn hai bạn, chỉ chừa
lông!
Tôi thì nghĩ, nếu không may rổ bé,
Cho hai người chứ không phải cho ba, -
Con xanh tươi, con đen, con vàng nhợt, -
Thì tốt hơn, nên giải quyết ôn hòa,
Và cả chăn, bánh mì và chiếc rổ
Phải công bằng đem mọi thứ chia ba.
THREE BUGS
Three little bugs
in a basket,
And hardly room for two!
And one was yellow,
and one was black,
And one like me, or you.
The space was
small, no doubt, for all;
But what would three bugs do?
Three little bugs
in a basket,
And hardly crumbs for two;
And all were
selfish in their hearts,
The same as I or you ;
So the strong ones
said, " We will eat the bread,
And that is what
we'll do."
Three little bugs
in a basket,
And the beds that two would hold ;
So they all three
fell to quarrelling
The white, and the black, and the gold.
And two of the bugs
got under the rugs,
And one was out in the cold!
So he that was left
in the basket,
Without a crumb to chew,
Or a thread to wrap
himself withal,
When the wind across him blew,
Pulled one of the
rugs from one of the bugs,
And so the quarrel grew!
And so there was
war in the basket,
Ah, pity 'tis, 'tis true!
But when he that
was as frozen and starved at last,
A strength from his weakness drew,
And pulled the rugs
from both of the bugs,
And killed and ate them, too!
Now when bugs live
in a basket,
Though more than it well can hold,
It seems to me they
had better agree
The white, and the black, and the gold
And share what
comes of the beds and the crumbs,
And leave no bug out in the cold !
VỀ CÁI ĐEP
Jane Taylor
Khuôn mặt đẹp xưa nay là khuôn mặt
Luôn ẩn chứa một tâm hồn chân thật.
Không quan trọng bề ngoài thế nào.
Đôi mắt đẹp là đôi mắt bên trong
Ta nhìn thấy đang le lói lửa hồng,
Và âm ỉ nhiều điều lương thiện.
Đôi môi đẹp là đôi môi, như chim,
Hát những lời chân thật tự con tim.
Nhưng rất biết kìm lời, thận trọng.
Đôi tay đẹp là đôi tay lao động,
Luôn dũng cảm, chân thành trong cuộc sống.
Vâng, đôi tay làm việc không ngừng.
Đôi chân đẹp là đôi chân luôn chân
Lo chạy việc, lo kiếm ăn, nếu cần,
Sẽ đến giúp những nơi nghèo đói.
Đôi vai đẹp là đôi vai dũng cảm,
Gánh trách nhiệm của gia đình êm ấm.
Không kêu ca, và luôn mỉm cười.
Cuộc sống đẹp là cuộc sống của người
Biết bản chất của hạnh phúc ở đời ,
Tức là cái ít người biết được.
BEAUTIFUL THINGS
Beautiful faces are
those that wear
It matters little
if dark or fair
Whole-souled
honesty printed there.
Beautiful eyes are
those that show,
Like crystal
panes where hearth fires glow,
Beautiful thoughts
that burn below.
Beautiful lips are
those whose words
Leap from the heart
like songs of birds,
Yet whose
utterance prudence girds.
Beautiful hands are
those that do
Work that is
earnest, brave, and true,
Moment by
moment the long day through.
Beautiful feet are
those that go
On kindly errands
to and fro
Down humblest
ways, if God wills it so.
Beautiful shoulders
are those that bear
The needful burdens
of homely care
With patient grace
and daily prayer.
Beautiful lives are
those that bless
Silent rivers of
happiness,
Whose hidden fountains but few may guess.
ĐỜI NGẮN
Charles Kingsley
Đời ngắn, nên tận dụng,
Đừng bỏ phí một ngày.
Một khi thời gian mất
Là mất hẳn, tiếc thay.
Hãy làm, đừng mơ mộng.
Hãy cố biến cuộc đời
Cùng khó khăn, cái chết
Thành bài hát tuyệt vời.
LEARN TO MAKE THE
MOST OF LIFE
Learn to make the
most of life,
Lose no happy day,
For time will never
bring you back
The moments thrown away.
Be good, sweet
maid, and let who will be clever;
Do noble things,
not dream them all day long:
And so make life,
death, and the vast forever
One grand, sweet song.
No comments:
Post a Comment